Liên Khúc Nhạc Vàng Hải Ngoại Hay Nhất Album 1 với sự thể hiện của các ca sĩ Lưu Chí Vỹ, Lưu Ánh Loan, Diễm Thùy, Lê Như & Quỳnh Trang.
Như bức họa tình ca trên lúa
Nghe thoáng xa tiếng hò vọng đưa
Vài thôn nữ hát đưa duyên ngày mùa
Hạt lúa chín đã nuôi ta ngàn xưa
Con nước ròng rồi con nước lớn
Anh với em ở cùng một thôn
Thời gian đã bước chân quen đường mòn
lòng mơ ước hai đứa vui duyên tròn
Ôi những giọt mồ hôi tưới lên đời cuộc sống
Quê hương em có chín dòng sông
Như chín con Rồng tên gọi Cửu Long
Thuyền ngược xuôi khắp bến Sóc Trăng Cần Thơ
Đẹp lắm những đêm trăng mờ
Hương lúa ngọt tình quê lai láng
Em với anh chẳng cần giàu sang
Còn thương mãi lũy tre xanh quanh làng
làm bóng mát hát ru câu bình an
Lâu lắm rồi chờ nhau thương quá
Em có nghe những lời ngợi ca
Giọt nước mắt khóc thay cho nụ cười
Tình yêu đó dâng hiến cho hai người.
Tình đôi ta nay đã lỡ
Ngăn cách đôi nơi, gặp không dám chào
Cớ sao trời nỡ đành ly tan, một người trong sầu nhớ
Một người ôm mặt khóc, duyên kiếp bẽ bàng
Còn chi đâu, anh đừng nói
Hoa mất hương trinh, nhụy phai úa rồi
Đếm đêm dài, ngậm ngùi chua cay, tại đời gây hờn oán,
Em nào đâu, có phụ lòng nhau
Mình không duyên nợ, chấp nhận cho nhé anh ơi
Giờ đây, lầu mộng theo gió bay, dã tràng se cát biển đông
Đồng giọt mưa ngâu, lệ đổ luyến thương
Về đi anh, xây tình mới
Xin hãy quên câu, ngày xưa ước hẹn
Những ân tình, là bể dâu thôi,
Hiểu được em thì chớ, mang buồn đau, trách tình đổi thay
Em sang giàu anh thì nghèo khó, ước mơ nhiều để giờ lao đao
Hỏi trời cao vì sao đã an bày, tơ duyên se mối chưa gì lìa ra
Duyên đôi mình ân tình bằng non, trái tim này suốt đời yêu anh
Nào ngờ đâu tình ta sớm phai màu, ai gieo ngang trái cho mình lìa xa
Thân em con gái phải vâng theo lời mẹ cha
Điệp Khúc :
Phận nghèo anh rớt trái mồng tơi
Đừng anh ơi, xin chớ nên nói nặng lời
Bọt bèo nên đời mãi ngược xuôi
Ai quên lời, ai nào bỏ bạn tình ơi
Chạnh lòng tôi khóc trái mồng tơi
Còn riêng em khóc thương số phận mình
Đành lòng một đời ôm nhớ mong
Nhớ mong anh nhiều, em càng xót xa nhiều
Làm sao dám trách khi lòng em luôn thủy chung
Chữ hiếu lo tròn nên em phải xa cách anh muôn trùng đâu còn trông thấy nhau
Em không cần cao sang nhưng cha mẹ can ngăn
Không cho được bên anh, chim quyên giờ lẻ loi cam đành thôi.
Vàng cây lá bay đôi tay ngây buồn mang suy tư về.
Đầy đôi mắt nhung kiêu sa môi mềm tìm đến cơn mê.
Niềm tin đã lạnh theo tháng năm giá băng
Em có nghe ngoài phố đang kết hoa
Bao nhiêu sắc hoa là bấy nhiêu tâm tình mang ý thơ mong chờ.
Điệp Khúc :
Nếu thương mến nhau mà sao lời thương yêu đó bờ môi nào đắn đo?
Năm tháng xa vời đời có vui với ai?
Tà áo xanh hoen màu thương mối ân tình xưa.
Yêu thì yêu nhiều nhưng chưa biết yêu được chi và ước mơ những gì?
Hàng mi khép hờ giăng mây tím nhớ ai?
Nhớ ai trong đêm dài buông tóc rối quên cài.
Đèn soi bóng đêm sương rơi chân mềm, sao rơi bên thềm.
Hàng cây giá băng xoay cơn mê đầy tìm đến bên em
Vòng tay ngỡ ngàng nghe đắng môi trắng đêm
Em hỡi em lời hứa xưa đã phai
Em ơi có hay thành phố không đêm ngày ai khóc ai sau này?
Về phương Nam lắng nghe cung đàn
Thổn thức vọng dưới trăng mơ màng
Rồi theo sông Cửu Long nhớ nhung dâng tràn.
Chợt thương con sáo bay xa bầy
Sương khói buồn để lại lòng ai
Con Sáo sang sông
Sáo đã xổ lồng
Bay về Bạc Liêu, con sáo bay theo phương người
Bay về Trà Vinh, con sáo bay qua đời tôi.
Câu hát ngân nga
Tiếng tơ giao hòa
Cháy lên trong dạ muôn ngàn tâm sự
Hát lên một lần để một đời xa nhau sáo ơi !
Đàn thiên thu đứt dây tơ rồi, theo sóng vàng cát lỡ sông bồi.
Còn chi nữa biển dâu đã bao đổi dời.
Về phương Nam ngắm sông ngậm ngùi,
Thương những đời như lục bình trôi...
Nghe nói Cà Mau xa lắm
Ở cuối cùng bản đồ Việt Nam
Ngại chi đường xa không tới
Về để nói với nhau mấy lời.
Xuôi mái chèo sông ông Đốc
Đêm trắng kịp tới chợ Cà Mau
Xuồng ghe ngày đêm không ngớt
Người Cà Mau dễ thương vô cùng.
Về Cái Nước, Đầm Dơi
Nghe ai ru câu ơi hời
Thương em đừng để duyên lỡ thời
Tội nghiệp ghê nghe sắc se con tim tôi.
Chừng nào về Năm Căn
Nhớ nhau qua lại cũng gần
Một lần về U Minh
Nghe muỗi kêu nhớ rừng Cà Mau.
Mai mốt Cà Mau em lớn
Tuy út mà sửa soạn đẹp hơn
Cà Mau đường đi không khó
Mà chỉ khó có sông vắng đò.
Em đứng mình ên một hướng
Duyên dáng mời khách lạ ngàn phương
Cà Mau mặc thêm áo mới
Về Cà Mau là thấy thương em rồi.
Buồn vào hồn không tên,
Thức giấc nửa đêm nhớ chuyện xưa vào đời
Đường phố vắng đêm nao quen một người
Mà yêu thương trót trao nhau trọn lời..
Để rồi làm sao quên?
Biết tên người quen, biết nẻo đi đường về
Và biết có đêm nao ta hẹn hò
Để tâm tư những đêm ngủ không yên ..
Nửa đêm lạnh qua tim
Giữa đường phố hoa đèn
Có người mãi đi tìm,
Một người không hẹn đến
Mà tiếng bước buồn thêm ..
Tiếc thay hoài công thôi
Phố đã vắng thưa rồi
Biết rằng chẳng duyên thừa
Để người không gặp nữa
Về nối giấc mơ xưa
Ngày buồn dài lê thê
Có hôm chợt nghe gió lạnh đâu tìm về
Làm rét mướt qua song len vào hồn
Làm khô môi biết bao nhiêu lần rồi..
Đời còn nhiều bâng khuâng
Có ai vì thương góp nhặt tâm tình này
Gửi giúp đến cố nhân mua nụ cười
Và xin ghi kỷ niệm một đêm thôi...
Anh thương thương út lâu rồi mà anh ... anh hổng dám nói
Để nay út bước theo chồng, trong lòng anh thấy buồn hiu
Chiều chiều ra đứng bờ sông, nhìn con nước ròng nước lớn
Liu riu bên lỡ bên bồi còn ai ngồi giặt áo đâu mà trông
Anh thương út lâu rồi mà sao, sao hỏng dám nói
Để nay út bước qua cầu, anh sầu anh nói lời thương
Ngày nào hai đứa mình chung bờ đê gánh lúa đi về
Anh thương không nói lời nào út mến rồi cũng chẳng dám hé môi
Rồi ngày mai đây, út làm cô dâu mới
Tới phương trời nào, út còn nhớ anh không
Kỷ niệm mênh mông bao năm dài làm sao không nhớ
Có anh trai làng thương mà không dám nói ra
Thời gian trôi qua, út quên dần trong êm ấm
Chỉ có anh nằm đêm đơn lạnh buốt giá tim đâu
Rồi trời cao thương cho anh gặp người anh yêu mến
Mến yêu anh nhiều thôi anh đừng luyến tiếc chi em.
Nhà mình chung vách sao mối tình lại xa
Có phải vì tôi trắng tay đời nghèo
Hay tại duyên lành chưa tới, hay vì tơ hồng chưa se mối
Nên đôi mình không bước chung đôi
Nhà mình chung vách sao vẫn hoài tình câm
Có lẽ tại tôi thương lén yêu thầm
Hay là vì tôi xấu xí, nên mắt nàng giả vờ không thấy
Khi tôi mang tận em trái tim yêu
Điệp Khúc :
Một sáng mùa đông có ngựa xe pháo hồng
Tiễn nàng đi lấy chồng
Vách buồn lạnh tường vôi, yêu người chưa kịp nói
Chung vách thì cũng đến thế thôi
Nhà mình chung vách sao chúng mình biệt ly
Biết hận gì đây, biết nói năng gì
Tôi một đời buồn lẻ bóng,
Nghe lòng dậy từng cơn sóng
Chim sáo buồn chim sáo sang sông...!!!
Bình Luận ! Comment
Chia sẻ cảm nghĩ của bạn !